Là con thứ năm trong gia đình có sáu anh em, cuộc sống của Giàng Seo Châu cũng giống như bà con dân tộc ở Si Ma Cai nghèo đói, lam lũ, vất vả. Cả nhà lên nương rẫy từ sáng sớm tới tối mịt cũng chỉ có lúa, ngô để ăn, nhà cửa luôn thiếu thốn các vật dụng sinh hoạt, quần áo không đủ mặc…
Sự khó khăn đó đã hun đúc tinh thần vượt khó để học tập, quyết tâm thoát nghèo và giúp bà con đỡ vất vả. “Chỉ có học chứ không còn con đường nào khác”, Châu quyết tâm. Vượt qua cả chục cây số đường rừng trong nhiều năm, Châu theo học và tốt nghiệp phổ thông. Năm 2007, Giàng Seo Châu nhận được hai giấy báo đỗ vào Đại học Nông nghiệp I và Đại học Sư phạm II. Châu lựa chọn trường nông nghiệp vì muốn mang những kiến thức trong trường về áp dụng vào nghề nông.
Chưa kịp hưởng hết niềm vui đỗ đại học, Châu lại băn khoăn với bài toán kinh tế gia đình phía trước. Bởi nếu đi học, bố mẹ Châu sẽ vất vả hơn vì gia đình thiếu đi một lao động , chưa kể đến chi phí sinh hoạt ở Hà Nội tốn kém. Khó khăn hơn nữa khi bố Châu ngăn cấm việc học đại học. “Bố bảo, bố chỉ thấy người ta lên nương lấy ngô, lấy thóc để kiếm tiền, chứ bố chưa thấy ai đi học mà ra tiền cả. Mình hiểu điều bố nói vì hồi đó, cả huyện Si Ma Cai chưa có người nào đỗ đại học”, Châu xúc động kể.
Sau rất nhiều lần thuyết phục, cuối cùng bố cũng đồng ý cho Châu đi học đại học. Bố mẹ không có tiền, các anh chị thỉnh thoảng gửi cho vài trăm nghìn đồng nên tất cả sinh hoạt phí trông chờ vào việc làm thêm. Vì thế, ngoài một buổi lên lớp, Châu tranh thủ đi rửa bát cho quán cơm, làm thuê trong các vườn cây ăn quả. Số tiền kiếm được khoảng 400.000 đồng/tháng cũng giúp anh phần nào trang trải mọi chi phí trong cuộc sống.
“Để bà con tin tưởng và làm theo như ngày hôm nay là cả một quá trình gian khổ vì đa phần người cao tuổi trong các gia đình đều mù chữ nên khi tuyên truyền, hướng dẫn bà con cách trồng trọt, chăn nuôi theo phương thức mới, hầu như chẳng ai nghe. Mình phải đến từng nhà, làm cùng bà con để họ thấy có hiệu quả thì lần sau họ mới thực hiện”.
Chủ tịch UBND xã Mản Thẩn, Giàng Seo Châu
Tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp I với tấm bằng loại khá, Châu nhận được lời mời làm tại Trung tâm thông tin xuất bản của trường, nhưng chàng trai người Mông đã khéo léo từ chối. Anh quyết định theo học thạc sĩ. Cũng trong khoảng thời gian đó, Bộ Nội vụ triển khai dự án “Tuyển chọn 600 trí thức trẻ làm Phó Chủ tịch xã thuộc 63 huyện nghèo”, Châu liền hăng hái tham gia. Lựa chọn xã Mản Thẩn - nơi mình sinh ra về công tác, Châu muốn góp phần nhỏ bé của mình mang lại cuộc sống ấm no cho bà con dân tộc.Giàng Seo Châu làm Phó Chủ tịch xã Mản Thẩn tháng 6/2012. Là người địa phương, hiểu được tiếng nói, tâm tư nguyện vọng của bà con, được lãnh đạo quan tâm, thường xuyên hướng dẫn, chỉ bảo nên anh bắt tay vào công việc rất nhanh. Châu cũng được phân công phụ trách mảng kinh tế nông nghiệp của xã - đúng lĩnh vực mà anh theo học.
Châu đã xây dựng được nhiều mô hình điểm, trong đó có mô hình trồng cây bắp cải. Năm 2012, cả xã chỉ trồng được hơn 8ha. Sau đó, do rau bắp cải bán được nên năm 2013, diện tích trồng bắp cải của xã nâng lên thành 13ha. Sau đó, cả 7 thôn trong xã đều tham gia mô hình này. Anh Lừu Thề Pao, thôn Say Sán Phìn chia sẻ: “Nhờ mô hình trồng rau này mà kinh tế gia đình tôi đỡ khó khăn hơn trước, mỗi vụ có lãi khoảng hai chục triệu đồng. Năm nay, gia đình tôi đăng ký trồng 5.000 cây bắp cải và 3.000 cây su hào”.
Trong 2 năm 2013-2014, anh Châu đề xuất mô hình nuôi bò, làm các tuyến đường liên thôn giúp bà con dân bản đi lại thuận tiện. Đầu năm 2014, anh Châu được tín nhiệm bầu làm Phó Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch xã Mản Thẩn sau 3 năm làm phó chủ tịch xã.